Bạn đang xem bài viết Mẹ Đơn Thân: Những Người Kỳ Lạ? được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Vtlx.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Có một bà mẹ đơn thân từng tâm sự, đi siêu âm cho bé, bác sĩ ở phòng khám tư khám xong hỏi rõ to: “Chồng đâu, đọc tên chồng!” – Chị nói: Không có, em làm mẹ đơn thân. Bác sĩ nhìn chị lom lom. Một ánh nhìn khác với khi người ta nhìn những bà bầu đi khám thai mà có một anh chàng đi kèm, đó là ánh nhìn của sự khuyết thiếu, như thể ý hiểu ra rằng: “à, cô không có chồng!”.
Nhưng khổ sở hơn hết, một cô gái trẻ khi làm mẹ đơn thân phải đối mặt với chính gia đình mình. Gánh nặng của nghén, bầu, đau ốm những ngày có thai giờ nặng thêm gấp chục lần khi thỉnh thoảng cô thấy mẹ ngồi trong nhà một mình, nước mắt lã chã rơi, nhìn cô đầy vẻ thương xót. Có ông bố còn không thèm nhìn mặt con gái. Có ông bố “không muốn xấu mặt”, bắt ngay bà mẹ đi tìm một trung tâm cưu mang phụ nữ có thai ngoài ý muốn, ép con gái vào ở. Có người anh trai nghiêm khắc, ép em gái mình về quê, lên núi ở với người họ hàng xa nào đó, miễn là anh khỏi thấy con em có thai một mình ấy ở quanh nhà và nghe người khác xầm xì.
Và thế là, rất nhiều bà mẹ đơn thân, dù chủ động khao khát con trẻ, trong những ngày nghén, sắp mang nặng đẻ đau, cũng phải lặng lẽ dọn ra ở một phòng trọ riêng để tránh được các ánh mắt kỳ lạ từ những người thân của chính mình. Lúc ấy, các chị đành gửi gắm ngày “khai hoa nở nhụy” của mình cho… bà hàng xóm, đứa bạn ở… cách xa 10 km, cho… cô bán cháo trước cổng phòng trọ, để lỡ lúc đau còn có người gọi xe đưa vào bệnh viện. Và dưới những áp lực ấy, cái “danh hiệu” làm mẹ trở nên cực nhọc vô cùng tận.
Đạp mọi nỗi đau để chào đón thiên thần
Chỉ có một điều tuyệt vời duy nhất mà không ai chịu hiểu dùm cô gái: Cô đang hoài thai một con người, và can đảm gấp đôi những bà mẹ bình thường, vì cô chỉ có một mình và muốn làm mẹ.
Mẹ đơn thân phải chịu nhiều áp lực vô hình lẫn hữu hình.
Sẽ có 1.000 câu hỏi lý trí xuất hiện và chất vấn những bà mẹ đơn thân theo kiểu: “Sao cô ích kỷ thế, cô muốn con cô không cha à?”, hay “Sao cô không nghĩ đến đứa bé sẽ khiếm khuyết vì không có người đàn ông ở bên cạnh?”, “Em nghĩ coi, sẽ thế nào nếu con em bị bạn bè hỏi cha nó đâu?” – Nhưng một bà mẹ khi đã hoài thai em bé trong bụng mình sẽ không còn dư thời gian để nghĩ về những câu hỏi ấy.
Họ bận rộn chuẩn bị tiền bạc để chờ ngày sinh con. Họ bận rộn đi mua áo quần cho em bé nhỏ xíu. Họ chuẩn bị và lo lắng khi em bé lớn lên đi học sẽ ứng xử ra sao khi bị bạn bắt nạt, sẽ học điều gì để trở thành người tốt, sẽ học ăn, học nói thế nào qua từng tháng năm. Khi can đảm chọn lựa được thực hiện thiên chức làm mẹ, mọi bà mẹ trên đời này đều sẵn sàng chấp nhận những cay cực nhất trong cuộc đời.
Có những lý lẽ lớn hơn lý trí, hơn cả sự hiện diện của một người đàn ông trong đời, lớn hơn cả nỗi sợ giàu nghèo, đó là lý lẽ của tình mẹ con. Vì thế, khi không thể đưa tay ra để giúp một bà mẹ đơn thân, những người xung quanh có thể làm một việc để bớt gây ảnh hưởng đến họ nhất, đó là đừng nhìn họ như những người đàn bà dị giáo, đừng gắn cho những đứa con của họ “huy hiệu” không cha và khiến tâm hồn chúng khổ sở ngay từ tấm bé.
Khi một người đàn bà đã sẵn sàng làm bà mẹ đơn thân, họ sẽ có đủ can đảm để vượt qua mọi tiếng cười của người đời, vượt qua mọi trò ”cạo đầu bôi vôi”, vượt qua những câu hỏi sống sượng nhất, bởi với họ, lúc ấy chỉ còn một sự thật có lý duy nhất đang tồn tại: Họ sắp được chào đón đứa con bé bỏng của mình.
Thế giới này tồn tại được là nhờ có các bà mẹ. Ta nên tôn trọng những người đàn bà ấy, nhường họ trên xe buýt, mở cửa mời họ vào, đỡ đần, săn sóc họ, thay vì nhìn họ như những sinh vật kỳ lạ.
Xin đừng làm mẹ khóc, dù theo bất cứ một cách thức nào!
Theo Thanh niên
Tôi Đã Thay Đổi Rất Nhiều Khi Làm Mẹ Đơn Thân
Khi chưa có con tôi đâu có biết sợ gì, có con rồi, đặc biệt khi trở thành mẹ đơn thân và không nhận được chu cấp nào từ chồng thì tôi rất sợ mất việc. Tôi cố gắng đi làm chăm chỉ để có tiền lo cho con. Nào là tiền gửi con, tiền bỉm, sữa, quần áo của con. Chỗ tôi làm có nhiều người thương và giúp đỡ tôi. Nhưng nhiều người do ghen ghét với tôi nên nhân nỗi đau này mà nói những lời hiểm độc, họ bảo tôi thiếu hơi trai nên bị ốm, hay thiếu hơi trai nên làm việc bị sai.
Còn nữa, khi con ốm, công việc và tài chính bị ảnh hưởng nghiêm trọng phải không các mẹ. Đợt con tôi bị quai bị, tôi phải nghỉ ở nhà hơn chục ngày kiêng cho con. Đang hí hửng vì con khỏi, chuẩn bị đi làm thì tôi bị lây, lại nghỉ tiếp. Bình thường lương tôi đủ cho 2 mẹ con, tháng đó – lại là sắp Tết, tôi chỉ được có 1/3 tháng lương, khó khăn lắm hai mẹ con mới vượt qua được tháng tết. Đã thế mọi người tránh tôi như tránh tà vì sợ bị lây.
Trở thành bà mẹ đơn thân đã khiến tôi quá mệt mỏi rồi, thì tin đồn, cái thứ tin thất thiệt ấy lại ngày ngày vắt kiệt sức chịu đựng của tôi. Họ bảo vì tôi bỏ chồng sớm nên bà ngoại tôi mới mất.
Và những người đàn ông xung quanh lại luôn đeo bám lấy tôi, nhưng sự đeo bám ấy chỉ là muốn chiếm đoạt một người phụ nữ đơn thân còn xuân sắc. Trong số những người đàn ông biết tình trạng của tôi, có 1 cơ số đã có vợ con tìm cách tán tỉnh tôi. Điều này làm tôi cảm thấy bất bình, trái tim còn chưa hết tổn thương vì người chồng phản bội, chứng kiến những người đàn ông của những người đàn bà khác tán tỉnh mình, lòng tôi bùng lên những căm phẫn. Và từ đó tôi hạn chế để người ta biết mình đã ly hôn.
Sau khi vợ chồng tôi chia tay, tôi sống khá thoải mái. Nhưng như vậy không có nghĩa là tôi không có những lúc bị stress, bị khủng hoảng tinh thần. Khi mà công việc không như ý, khi cả bạn bè thân thiết cũng phản bội, khi tiền hết và khi tất cả quay lưng, tôi đau khổ, căng thẳng, chới với vì không biết chia sẻ với ai, không biết bấu víu vào đâu.
Chiều tối đi làm về, đón con mà con quấy quá, đầu cứ căng như dây đàn, đánh con, quát con, con khóc, lòng tôi đau đớn,… Có những đêm con đã ngủ ngon, tôi nằm rồi tự nhiên khóc nấc lên, không sao kìm được nước mắt. Khóc vì những cô đơn, cô độc, khóc vì mình cũng chỉ là 1 phụ nữ yếu ớt nhưng sao phải chịu bao sóng gió…
Tôi thương con, không muốn ngăn cản tình cảm của con với nhà nội, nên dù họ không đóng góp nuôi con, nuôi cháu nhưng tôi vẫn tạo điều kiện để ông bà, các bác và cả bố đứa trẻ gọi điện hỏi thăm, quan tâm.
Nhưng đôi khi tôi muốn mình ác lên, không cho họ gặp con nữa. Đôi khi tôi nghĩ nếu họ thương thằng bé đã gửi tiền để tôi nuôi nó, họ cũng đâu nghèo khó gì, thậm chí họ mới bỏ ra bao nhiêu tiền để xây nhà mới. Có lúc tôi đấu tranh giữa một bên là những ích kỷ, những căm hận của bản thân với một bên là con – nó không có tội gì, nó quá nhỏ để hiểu người lớn nghĩ về nhau như thế nào. Những tranh đấu bên trong khiến tôi có lúc muốn nổ tung và gần như phát điên.
Tất cả rồi cũng sẽ qua, tôi tin sẽ có ngày tôi hết nỗi lo toan, sống tháng ngày hạnh phúc của bà mẹ đơn thân bên đứa con yêu của mình.
Theo Gia đình online
*. Bài đã được chúng tôi thay đổi một số đoạn và đặt lại tí t
Ngôi Làng Kỳ Lạ: Nơi Người Dân Ngủ Li Bì Cả Ngày, Có Người Ngủ Tới Cả Tuần Mới Tỉnh
Người dân tại ngôi làng này mắc một hội chứng buồn ngủ suốt cả ngày, thậm chí cả tuần. Không ít người phải rời đến nơi khác sinh sống.
Ngôi làng bị “bệnh ngủ li bì” trong nhiều nămNằm cách thủ đô Astana 445 km, ngôi làng Kalachi là một trong những nơi chứa nhiều bí mật ở Kazakhstan.
Kể từ mùa xuân năm 2013, người dân nơi đây và bất kỳ ai đến Kalachi đều mắc hội chứng ngủ li bì cả ngày mà không ai đánh thức được.
(Nguồn ảnh: Internet)
Họ có thể đột ngột ngủ thiếp đi trong khi đang làm dở một việc gì đó hay thời điểm đó đang là ban ngày. Mỗi giấc ngủ của họ có thời gian kéo dài cả ngày, thậm chí vài ngày hay một tuần.
Người dân trong làng cũng thừa nhận, họ luôn trong tình trạng buồn ngủ, có thể ngủ bất thình lình tại bất kỳ nơi đâu. Và không ai có thể giải thích được nguyên nhân hay kiểm soát được giấc ngủ.
(Nguồn ảnh: Internet)
Một số người có giấc ngủ dài đến mức người thân tưởng bị hôn mê và đưa vào bệnh viện. Nhưng sau khi kiểm tra thì họ không hề có dấu hiệu của loại bệnh nào mà chỉ đơn thuần là đang ngủ.
Sau khi thức dậy, nhiều người bị mất trí nhớ tạm thời, biểu hiện là không thể nhớ được trước đó những chuyện gì đã xảy ra.
(Nguồn ảnh: Internet)
Ngoài việc ngủ lơ mơ nhiều ngày liên tục, những người này thông báo họ còn cảm thấy hoa mắt chóng mặt, không thể đứng vững, mệt mỏi và gặp các vấn đề về trí nhớ. Một số thậm chí còn bị ảo giác nặng nề.
Việc ngủ li bì nhiều ngày gây ảnh hưởng không ít đến đời sống sinh hoạt của người dân nơi đây. Vì mắc phải chứng bệnh kỳ quái này, nhiều em phải nghỉ học ở trường và nhiều người dân đã bỏ đi khỏi ngôi làng “ma ám” này.
Nhiều người ngủ miên man đến mức bị nghi ngờ hôn mê và được đưa vào bệnh viện. (Nguồn ảnh: Internet)
Nguyên nhân của “bệnh ngủ li bì”Quá khó hiểu về căn bệnh lạ này, nhiều nhà khoa học đã tìm đến ngôi làng kỳ lạ Kalachi để tìm hiểu về nguyên nhân của hội chứng buồn ngủ.
Có nhiều giả thiết được đưa ra trong khi các bác sĩ vẫn chưa phát hiện được nguồn gốc của căn bệnh. Một số người cho rằng người dân uống phải rượu giả, một số khác lại nghĩ hội chứng này là do một bệnh về não hoặc chứng rối loạn tâm thần.
(Nguồn ảnh: Internet)
Tuy nhiên, sau này nguyên nhân thực sự được cho là do nồng độ bất thường của các chất có trong không khí ở khu vực làng Kalachi.
Theo đó, nồng độ oxy giảm và carbon monoxide, hydrocarbon tăng cao bất thường. Những điều này gây ra bởi một mỏ uranium nằm gần ngôi làng này.
Mỏ uranium được tìm thấy gần ngôi làng Kalachi. (Nguồn ảnh: Internet)
Sau này, Chính phủ đã ra quyết định đóng cửa mỏ uranium này để đảm bảo sức khỏe cho người dân. Tính đến này, gần như toàn bộ người dân đã chuyển đến sinh sống ở một khu vực an toàn khác.
Đăng bởi: Tùng Nguyễn Hữu
Từ khoá: Ngôi làng kỳ lạ: Nơi người dân ngủ li bì cả ngày, có người ngủ tới cả tuần mới tỉnh
Khám Phá Thủ Đô Kỳ Lạ Của Myanmar
Nếu bạn hỏi một ai đó rằng thủ đô của Myanmar là thành phố nào thì chắc chắn không nhiều người có thể đưa ra được câu trả lời chính xác. Đó là bởi vì Naypyidaw được xem là thủ đô bí ẩn nhất trên thế giới. Vậy tại sao bạn không thử một lần đến khám phá nơi đây xem nó có gì thú vị nhỉ?
Vị trí địa lýNaypyidaw nằm cách cố đô Yangon khoảng 320 km về phía Bắc. Nó được xây dựng từ năm 2002 và đến năm 2011, thành phố này đã lọt vào top 10 thành phố phát triển nhanh nhất thế giới. Diện tích của Naypyidaw vô cùng rộng lớn, lên đến hơn 7000 km2 tuy nhiên dân số của nó chỉ vỏn vẹn chưa được 1 triệu người.
Nhiều người còn ví nơi đây giống như “thành phố ma” vậy bởi nó quá vắng vẻ so với một thủ đô bình thường. Nếu bạn đã chán ngấy với sự đông đúc, chật chội tại các thành phố lớn thì Naypyidaw chắc chắn sẽ là một điểm đến lý tưởng dành cho bạn.
Theo Telegraph, ngay từ khi ra đời vào năm 2005 Naypidaw đã được đặt biệt danh là “thủ đô kỳ lạ nhất thế giới” vì những điều khác biệt: mọc lên từ một khu rừng nguyên sinh cách thủ đô cũ, Yangon, khoảng 320 km; với quy mô khổng lồ và thiếu vắng cư dân.
Thành phố vắng ngườiNaypyidaw phát âm là nei-piuh-door. Quá trình xây dựng thủ đô mới thực sự bắt đầu vào năm 2002. Nhưng thế giới không biết gì về nó cho đến khi lãnh đạo quân đội Myanmar thông báo di dời các văn phòng chính phủ ngay trong đêm 6/11/2005.
Một năm sau đó, thành phố vẫn vô danh. Tuy nhiên, sau một cuộc diễu hành quân sự lớn vào ngày kỷ niệm đầu tiên của cuộc di chuyển, diễn ra dưới bóng ba bức tượng khổng lồ của những vua vĩ đại nhất trong lịch sử Anawrahta, Bayinnaung và Alaungpaya, thủ đô mang tên “Naypyidaw” chính thức ra mắt.
Nguồn gốc hình thành của Naypyidaw đến nay vẫn không rõ ràng. Nhiều người mô tả nó như một dự án phù phiếm do cựu lãnh đạo quân sự của Myanmar Than Shwe nảy ra. Naypyidaw có nghĩa là “ngai vàng của nhà vua”. Một số người cho rằng cái tên “táo bạo” được đặt cho thành phố phản ánh “ảo tưởng về sự vĩ đại” của Than Shwe.
Các giả thuyết khác lại nói chính quyền Myanmar muốn chuyển thủ đô từ Yangon về Naypyidaw để tránh xa khỏi biển bởi họ luôn ôm nỗi sợ về một cuộc xâm lược đổ bộ của Mỹ.
Tuy nhiên, chính quyền Myanmar gọi việc chuyển thủ đô về Naypyidaw giống như xây dựng một Canberra của Australia hay một Brasilia của Brazil, giúp thành phố tránh khỏi tắc đường và ô nhiễm không khí. Nhưng không mấy ai tin vào tuyên bố này.
Bí ẩn xoay quanhXuất hiện trong tập Burma Special thuộc chương trình Top Gear của đài BBC năm 2014, Naypyidaw hiện lên với những cao tốc hoang vắng, các nhân vật trải nghiệm chơi bóng đá trên đường và bông đùa về chuyện giờ cao điểm không tồn tại.
Một bài viết trên Guardian đã ví thủ đô của Myanmar như “một bức tranh kỳ lạ về ngoại ô nước Mỹ sau ngày tận thế” hay “giống như một bộ phim của Daivd Lynch về Triều Tiên”. Tác giả viết: “Rất khó có thể tìm ra trung tâm thành phố thực sự nằm ở đâu. Điều này có lẽ là có mục đích: nơi này cũng không có địa điểm công cộng như quảng trường để tụ tập”.
“Đó thực sự là một thách thức”, nhân viên của một tổ chức phi chính phủ Anh ở Yangon nói. Cô và đồng nghiệp thường bay tới Naypyidaw để tham dự các cuộc họp rồi trở về trong buổi tối. “Nó khá kỳ lạ và vắng vẻ. Đó thực sự là một nơi kỳ lạ nhưng vì là thủ đô nên bạn vẫn phải tới nếu du lịch”.
Đăng bởi: Thảo Đinh
Từ khoá: Khám phá thủ đô kỳ lạ của Myanmar
Kỳ Lạ Ngôi Làng “Hang Hốc” Ở Iran
Theo truyền thuyết, những người đầu tiên đến ngôi làng này định cư là những người lính tham gia các hoạt động quân sự gần 800 năm trước đây. Những người mà đã tìm thấy các khối núi hình nón một cách tình cờ và sử dụng chúng như chỗ để ngụy trang, chỗ ở tạm thời. Tuy nhiên, theo các nhà khảo cổ học thì nơi đây được xem là nơi bắt đầu của thời kì tiền Hồi Giáo. Một minh chứng sống động về sự thích nghi của con người trong môi trường tự nhiên đặc biệt kì lạ này. Ngôi làng nằm trên sườn phía bắc của một thung lũng thuộc vùng đồi núi thấp, dưới chân núi Sahand. Có một con sông bắt nguồn từ đỉnh núi Sahand chảy qua thung lũng, ở phía bắc con sông này có một dòng suối tự nhiên mà theo người dân địa phương đây là dòng suối thánh có công hiệu chữa khỏi bệnh sỏi thận. Cấu trúc ngôi làng trông giống như hình ảnh trong một câu chuyện cổ tích.Đây là ngôi làng duy nhất, với những ngôi nhà được xây trong hang có dạng hình nón. Những hang động hình nón này được hình thành từ tro núi lửa Sahand nén cứng như đá và định hình lại qua hàng trăm năm. Thoạt nhìn ngôi làng cho ta cảm giác giống như lãnh địa khổng lồ của loài mối.Các khối núi hình nón tự nhiên nằm rải rác trên một diện rộng, được con người đục đẽo, chạm khắc trong đó là những ngôi nhà có một hình thù tương tự như nhau có tuổi đời hơn 700 năm. Những ngôi nhà này có từ 2-4 tầng. Tầng trệt dành cho động vật, tầng một và tầng thứ hai làm không gian sinh sống, còn tầng trên cùng có thể làm nơi thời cúng hay lưu giữ những vật dụng không cần thiết. Hầu hết các ngôi nhà hướng mặt tiền về phía nam để nhận ánh sáng mặt trời vào ban ngày. Những ngôi nhà này đều có cửa sổ với kính trang trí. Những ngôi nhà ở đây còn có một hệ thống lưu thông không khí tuyệt vời, luôn giữ cho ngôi nhà mát mẻ vào mùa hè và ấm vào mùa đông. Nội thất bên trong của ngôi nhà được bài trí đơn giản, một phần dành cho sinh hoạt và một phần dành làm chỗ ngủ với ánh sáng lờ mờ. Các hành lang liên kết với nhau tương đối hẹp. Chính vì cấu trúc các ngôi nhà ở đây giống nhau nên khách du lịch dễ dàng bị lạc trong làng. Con đường lên các ngôi nhà này khá dốc và các bậc thang được làm từ những mảnh đá. Chúng được sử dụng làm lối đi chung cho cả người và động vật. Ngày nay, những ngôi nhà trong làng đều có kết nối điện, nước máy và thậm chí cả hệ thống ống dẫn nước thải hiện đại.Nghề chính của nhân dân là nông nghiệp và chăn nuôi, nhưng du lịch dường như đang bùng nổ nơi đây. Người dân biết cách khai thác tốt khu vực mà họ đang sống. Họ xây dựng lên những khách sạn, khu nghỉ mát nằm ngay trung tâm của làng. Những khách sạn được xây dựng lại dựa trên những ngôi nhà truyền thống trong hang qua nhiều thế kỉ, để phục vụ cho khách du lịch. Mặc dù tuổi đời của những khách sạn này khá cao nhưng trông rất trang hoàng, đầy đủ tiện nghi sánh bằng những khách sạn hiện đại trong thành phố IranNội thất sang trọng bên trong của khách sạn hangKhách du lịch từ khắp nơi trên thế giới đến viếng thăm ngôi làng Kandovan đều tỏ ra rất thích thú với những gì họ trông thấy. Bên cạnh cấu trúc độc đáo của ngôi làng cùng những điểm danh lam thắng cảnh quyến rũ, khách du lịch đổ về đây với một lí do khác nữa là để chữa bệnh sỏi thận tại dòng suối khoáng tự nhiên rất nổi tiếng của làng.BĐVN
Đăng bởi: Bùi Thủy Tiên
Từ khoá: Kỳ lạ ngôi làng “hang hốc” ở Iran
Cuộc Sống Kỳ Lạ Của Nhà Sư Thái Lan
Các vị chân tu Thái Lan Chùa Wat Pah Nanachat nằm bên trong một khu rừng nhỏ ở Bahn Bung Wai, cách thành phố Ubon Ratchathani phía đông nam Thái Lan khoảng 15 km là nơi rất nhiều người nước ngoài tìm tới để học tu hành theo kiểu truyền thống của Thái. Nơi đây được chính nhà sư Ajahn Chah, một trong những vị thiền sư danh tiếng và được kính trọng bậc nhất ở Thái Lan sáng lập. Cũng giống như các nhà sư, những chú tiểu tới sống tại ngôi chùa này cũng phải tuân theo những quy tắc nhất định của những người xuất gia và của chính ngôi chùa này. Đối với các chú tiểu, việc dậy sớm và chống chọi với cái đói dường như là điều khó khăn nhất. Họ phải dậy từ 3 giờ sáng, cùng với các nhà sư tụng kinh và thiền tại gian chính. Sau đó, trong khi các nhà sư đi tới những ngôi làng bên cạnh để khất thực thì các chú tiểu cũng làm quen với cuộc sống ở chùa bằng cách làm các việc như quét dọn chùa hay phụ giúp trong bếp. Một người Hà Lan tu học ở chùa cho biết: “Khi tôi mới tới đây, việc dậy sớm vào buổi sáng thực sự là khá khó khăn. Tuy nhiên, nó khiến chúng tôi trở nên nhanh nhẹn hơn”. Theo đúng quy định, họ chỉ được ăn một bữa duy nhất vào 9 giờ sáng, vì thế mà những người mới thường xuyên đói sớm trong suốt thời gian đầu. Tuy nhiên, một bữa ăn nhẹ vào buổi tối là cách mà ngôi chùa vẫn làm để giúp các chú tiểu dần làm quen với cuộc sống thanh đạm và 227 giới luật dành cho người tu hành. Từng đói tới mức muốn cắn ngườiViệc ăn một bữa mỗi ngày không phải là điều khó khăn với các nhà sư đã tu hành lâu năm, song nó lại là một thử thách lớn đối với các chú tiểu Tiếp xúc với cuộc sống năng động và hiện đại, Phra Abhijoto, một nhà sư Thái Lan 60 tuổi hiện đang sống ở Mỹ hàng ngày vẫn mặc áo nâu, sống cuộc sống giản dị nhất có thể và luôn tránh những nơi ồn ào, xô bồ. Ông chia sẻ rằng hồi còn trẻ, trước khi đi tu, ông ăn 3 bữa một ngày. Vì thế mà với ông, việc bắt đầu ăn một bữa mỗi ngày là điều rất khó khăn và đói tới mức “đôi khi muốn cắn người”. Thế nhưng khi đã quen rồi thì việc ăn một bữa mỗi ngày “tốt cho việc thiền định – Đó là điều quan trọng nhất”. Sau hơn 20 năm tu hành, gia tài duy nhất của ông là những bộ quần áo và kính. Căn nhà mà ông đang sống cũng thuộc sở hữu của một người chị gái đang sống và làm việc ở Anh. Hàng ngày, ông dậy vào lúc 5 giờ sáng và tụng kinh 30 phút, rồi ngồi thiền – thông thường là 2 tiếng song cũng có khi lên tới 9 tiếng liền. Ở Mỹ, ông không được nấu nướng trong nhà và cũng không thể đi khất thực. Bữa ăn duy nhất trong ngày ông có được là nhờ lòng tốt của chủ một nhà hàng Thái chúng tôi Thức Trẻ
Đăng bởi: Duyên Trần
Từ khoá: Cuộc sống kỳ lạ của nhà sư Thái Lan
Cập nhật thông tin chi tiết về Mẹ Đơn Thân: Những Người Kỳ Lạ? trên website Vtlx.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!